Tôi đã từng chứng kiến ​​một gia đình. Người cha giàu mất đi để lại một ngôi nhà, một mảnh đất, nhiều tiền trong ngân hàng, các con cũng có nhà và xe hơi. nhưng khi đi dự đám tang, ai cũng ngạc nhiên, chủ nhà tang lễ để trên đầu một hộp thuốc lá “sương thánh”, trên bàn có phong bì thơ và bút mực.

những người anh em của người chết thực sự rất đau lòng. họ không muốn làm nhưng cũng không dám nói vì trẻ con không linh hoạt. ai ngờ có anh rể của một người đàn ông đã chết, nói thẳng: “Chúng tôi giàu quá, có bốn năm ô tô, ăn không hết. Chúng tôi góp mỗi người vài triệu cho chúng tôi. đám tang của bố. bố mất đi để lại chúng tôi. gia sản, sao chúng tôi không lấy nhau, tại sao bố chúng tôi cứ xảy ra tranh chấp đến phút cuối. “

Các con lý giải, chú và cháu gái từ đó không nhìn mặt nhau, sau khi làm đám tang thì chia nhau tài sản của cha và cả tiền bạc. người ta cười, người giàu tính toán mới giàu.

Nhiều gia đình ngày nay lầm tưởng về “thuốc lá”. đám tang ở miền nam thường có từ “chấp nhận” hoặc “bãi nhiệm”. thờ cúng là mang đồ cúng cho người chết và đi thăm người chết. Tang lễ tức là đưa lễ vật đến viếng người chết, viếng và chia buồn với người có tang. có thể hiểu phụng vụ thể hiện tinh thần tương thân, tương ái, đùm bọc lẫn nhau giữa con người với nhau.

Ở thời hiện đại, từ “chết” có nghĩa là đi dự đám tang và cúng tiền. khi hay tin về đám tang, người thân sẽ hỏi câu đầu tiên: “đám tang có nhận điếu thuốc không?”, câu hỏi thứ hai là “đám tang ngày mấy?”. nhận một điếu thuốc để chuẩn bị tiền cúng.

Trước đây, đám tang của những gia đình nghèo, do con cháu không đủ tiền mua quan tài, sắp xếp đám cưới, rồi chôn cất mồ mả cha mẹ, phải lấy tiền của hàng xóm.

& gt; & gt; đám tang ‘nhẹ’

Số tiền này được coi là “tiền đi vay” là một hình thức vay tiền của người dân. sau ngày chôn cất, con cháu phải đi đám tang khác để trả lại phần lớn số tiền mà người đó đã dùng để hương khói trong nhà mình.

sau đó những người đi hút thuốc lá hoặc bỏ tiền vào phong bì và ghi đúng chính tả tên của họ, con cháu của tang chủ sẽ ghi những cái tên đó vào một cuốn sổ để lưu giữ. Trước đây, khi đi đám ma, người nhà đặt một chiếc ghế đẩu trước bàn thờ người chết, trên chiếc ghế đó có một khay đựng rượu hạt cau và người đi hương khói đặt một chiếc phong bì. p>

Còn ngày nay thì “sang chảnh” hơn, nhiều chủ nhân cho đi hộp đựng phong bao. câu chuyện này làm nảy sinh những câu chuyện vui và buồn trong thị trấn.

gia đình tuy nghèo, nhưng họ “cười như không thờ”. có những gia đình con cháu nghèo, không nơi nương tựa, khi có người đi ngủ cũng khó. nhưng cuối cùng họ lại viết dòng chữ trước bàn thờ: “sáp nhập gia đình xin miễn thuốc lá, miễn lễ bái, miễn lễ vật”.

Đây là không nhận tiền, không nhận quả, không nhận quả. chỉ chấp nhận ân xá cho người chết. bởi vì chủ sở hữu nghĩ rằng nếu anh ta nghèo, anh ta ổn với điều đó. nếu ông bà cha mẹ bạn còn ngày cuối cùng tự “mắc nợ” thế gian thì “đi” không uổng, tội tổ tiên.

nhưng có những gia đình giàu có vẫn chấp nhận bỏ tiền mua thuốc lá. họ sử dụng đám tang để kiếm tiền. con cháu đều ở dưới đất, đi ô tô, đeo vàng đỏ, tay, cổ đỏ. tuy nhiên, đám tang đã “chấp nhận”. họ sẽ tự lừa dối mình, ngụy biện vì thế:

– Nếu bạn không chấp nhận, những người bạn thân của bạn … sẽ giận dữ và không chịu đi.

– chấp nhận thuốc lá để làm từ thiện. tổ chức từ thiện này dường như phổ biến. Nếu bạn muốn làm từ thiện, bạn phải tự bỏ tiền ra. Lấy tiền của người khác làm từ thiện chỉ là một cái cớ.

& gt; & gt; đám cưới ở Sài Gòn lúc 20:00 vẫn diễn ra lẻ tẻ

để mọi người buôn chuyện. chôn cất xong, người ta thấy nhà kia mua xe mới, mua thêm mấy chỉ vàng cất trong tủ, vợ chồng con cái đi du ngoạn. những người hàng xóm sẽ nghĩ rằng chiếc xe, cái vàng có được là “chấp điếu”. quá nhiều cho người chết.

Tiếng Anh, Tiếng Việt

& gt; & gt; các bài báo không nhất thiết phải trùng với ý kiến ​​của vnexpress.net. xuất bản tại đây.