kể từ đó, tiền đã trở thành tiêu chuẩn của tất cả mọi thứ. người ta dùng tiền để thể hiện đẳng cấp, thể hiện con người và thậm chí là thể hiện cá tính.

tiền không chỉ dùng để trao đổi hàng hóa mà còn dùng để trao đổi thân thể, đổi người với người.

đàn ông phụ thuộc vào nhiều tiền, họ vung tay mua bán những thứ mình muốn, phụ nữ đẹp là một trong những món đồ “xa xỉ”.

đàn ông dùng tiền để “mua” một cô gái chân dài quyến rũ. đánh đổi tiền bạc để lấy nụ cười của mỹ nữ, đánh đổi tiền tỷ để có được một đêm ân ái mặn nồng …

tien-bac

Thế nhưng, đàn ông dù có giàu có cỡ nào cũng không thể mua được một thứ, đó là tình cảm chân thành của một người đàn bà chân thành.

vì cuộc đời quá phù du, hôm nay thành công, hôm nay giàu có, bạn bè, đàn bà đó, nhưng ngày mai nếu bạn mất đi hai bàn tay trắng thì sẽ còn lại gì? cuộc sống, không ai có thể học được chữ ngờ.

đàn ông dù chơi theo cách nào thì cũng phải có phụ nữ ở bên. khi bạn có tiền bạn có thể mua mọi thứ. bạn có thể mua bạn bè, bạn có thể mua mối quan hệ, bạn có thể mua một người phụ nữ xinh đẹp để đi bên cạnh bạn, bạn có thể mua một chiếc giường thăng hoa. Nhưng bạn không thể mua được một người phụ nữ vì tình yêu mà hy sinh cả đời bên bạn, an ủi bạn lúc khó khăn, mỗi chiều đợi bạn về với đĩa cơm nóng hổi.

con người, điều cần thiết nhất trong cuộc đời là người có thể cùng nắm tay nhau đi đến cuối con đường, cho dù con đường đầy ổ gà, sỏi đá.

phụ nữ, không quan trọng bạn tiếp bao nhiêu người, phục vụ bao nhiêu người. nhưng nửa đêm gà trống gáy nếu bệnh nhân nhấc máy gọi, ai đến trước thì phải giao phó cả cuộc đời mình cho người đó. đàn ông ở bên bạn có thể giàu, họ có thể giàu, họ có thể mua cho bạn những món hàng hiệu xa xỉ. nhưng có được gì khi đằng sau là nỗi cô đơn khi trái gió trở trời, không có ai bên cạnh.

Vật chất là đủ, vì bạn có thể kiếm được tiền, nhưng những người thực sự yêu bạn dù có tiền cũng không thể mua được. bạn làm gì với những thứ vật chất khi bạn trở về nhà một mình vào ban đêm và khóc? Chỉ cần một người luôn ở bên cạnh bạn, yêu thương và quan tâm là đủ.

tien-bac.01

Người ta vẫn nói, “sương gió phủ đời trai, tiền tài che mắt gái”, dường như ở một phần nào đó, nó đúng. Khi mà giờ đây, hiện thực bày lên trước mắt, rằng những cuộc hẹn vốn dĩ của hai kẻ yêu nhau cần là “thương yêu” thì lại đầy một màu “vật chất”. Cái vốn dĩ, mà hai kẻ yêu nhau cần là “yêu thương”, thì lại được đong đếm bằng những món quà. Cứ phải đưa nhau vài thứ, thật “giá trị”, thì người ta mới gọi, đó là yêu nhau, yêu nhau sâu đậm.

Tôi nhớ rất nhiều, khoảng thời gian hai người còn ở bên nhau thật trong sáng, không có ngăn cách, không có tiền tài hay danh vọng. thật đơn giản, ngồi bên nhau, trong một quán cà phê nhỏ, vẫn vui vẻ, cười nói vô tư, nhưng hạnh phúc đến kỳ diệu. Tôi vẫn nhớ, khi một người chỉ cần một cái nhìn, một cái chạm tay cũng có thể khiến trái tim bạn loạn nhịp. khoảnh khắc chỉ cần đổ xăng là có thể vi vu cả ngày đường, tận hưởng trọn vẹn từng giây phút bên nhau. tình yêu, nó từng là một điều đơn giản như vậy.

nhiều đàn ông, nhiều phụ nữ. Có rất nhiều người bước vào cuộc đời bạn, nhưng có bao nhiêu người thực sự được yêu mến? đàn ông tán tỉnh phụ nữ với mục đích duy nhất là đến một nơi gọi là giường. phụ nữ ngọt ngào thoải mái với đàn ông, cuối cùng cũng là vì họ phục vụ mình để được vui vẻ, ăn mặc không cần vất vả. do đó, trong số nhiều người, chỉ nên chọn 1 người rất tốt với bạn, yêu bạn.

cuộc sống ngày càng có nhiều thứ khiến tình yêu rung động, đúng vậy, tiền bạc có sức mạnh rất lớn. nhưng cuối cùng, tình yêu phải được trả lại cho đúng nghĩa của nó.

nhưng thành thật mà nói, tôi không trách cứ điều gì. một cuộc sống tủi nhục, hoặc một thời gian căng thẳng, đó là những gì nó. lòng người có tàn nhẫn với nhau hay không đều nằm sâu trong suy nghĩ của họ. cái thời mà chúng ta vẫn đứng giữa thành công và thất bại, nhưng chúng ta chỉ mong tìm được một người con gái thấu hiểu, đồng cảm với chàng trai nghèo khó nhưng giàu cảm xúc này .. cô gái đó, tình yêu đích thực đó, có phải anh cũng không. mất đi cũng không hư hỏng, chỉ là, ngày nay, ngày nay càng khó tìm, càng khó tìm đến mức người ta có thể phải trải qua cả tuổi thanh xuân để tìm được người đó.