tiền tệ còn được dùng để chỉ đơn vị tiền tệ của một quốc gia nào đó (đồng Việt Nam, đồng tiền Ba Lan, đồng tiền chung Châu Âu …).

trước hết tiền có vai trò trung gian, dùng để mua, bán và trao đổi hàng hóa nói chung

Câu tục ngữ “tiền là từ trong ruột” chứa đựng một quan niệm phổ biến khi xử lý các giá trị vật chất, nghĩa là bằng tiền.

nguyen duc duong (trong Từ điển tục ngữ việt nam, nhà xuất bản tổng hợp thành phố hồ chí minh năm 2010) giải thích câu này là: “tiền thì bản chất là khúc ruột của mỗi người (để mọi người thấy). mòn) “.

Tiếng Việt (trong Từ điển thành ngữ, tục ngữ, ca dao, thương, nhà xuất bản đồng nai, 2003) có cách giải thích thực tế hơn: “tiền không tự nhiên mà đến, mà do mồ hôi nước mắt, của mình mà có.” cố gắng.” , đó là lý do tại sao có một thứ “đồng tiền trong ruột”. tiền đó là do một bộ phận cơ thể mà mất, vì vậy tiền mất đi là đau bụng. thật tiếc. “

tiền được dùng để chỉ giá trị vật chất mà con người thu được từ chính công việc của mình. vừa có tiền đi làm, vừa có tiền ăn uống và có tiền để có những tiện ích cho cuộc sống. như vậy, tiền có giá trị hàng ngày, gần gũi với mỗi người. Chúng ta không quá sùng đạo “tiền mua được tiền” nhưng chúng ta phải thừa nhận một điều rằng, một cuộc sống thực sự hạnh phúc thì không thể thiếu tiền. Có một câu ngạn ngữ phương tây rằng “tiền không mua được hạnh phúc, nhưng bạn không thể hạnh phúc nếu không có tiền”.

tiền bạc có ý nghĩa gần gũi với mỗi người, gắn bó như “khúc ruột”. ruột “phần của ống tiêu hóa kéo dài từ cuối dạ dày đến hậu môn” (Từ điển tiếng Việt, đã dẫn) là một bộ phận rất quan trọng của cơ thể con người. Khi chúng ta nói cha đẻ, mẹ đẻ, anh ruột,… là nói đến mối quan hệ ruột thịt, máu thịt không thể tách rời trong một gia đình. còn trong xã hội, nếu con người chỉ có mối quan hệ khăng khít nhất định với cơ quan nội tạng này, nghĩa là người ta nhấn mạnh đến chất keo khó đứt: bầm dập, ruột mềm / có con thì có mẹ, có thêm đồng bào. (có thể)

Nói chung, tiền của mọi người nên được tôn trọng và tôn trọng.

chúng ta nhận tiền từ ai đó (chúng ta cho vay, chúng ta cho vay, chúng ta giúp đỡ lẫn nhau, v.v.), chúng ta phải trân trọng và giữ gìn nó. nhưng không chỉ biết trân trọng, chúng ta cần biết cách sử dụng nó một cách hiệu quả.

một số người tham lam, nhìn thấy tiền bạc là chói mắt, bất chấp thiện ác, bất chấp sự công bằng của pháp luật (đồng bạc chọc thủng giấy).

một số người nhầm lẫn, việc đóng góp, ăn chia (ăn chia, gọi là sòng bạc) là không công bằng.

một số người còn lúng túng, không rõ việc vay và trả, vay nên vay, nên cho gì (tranh nhau chia cơm, chào nhau ăn cơm).

khi có người đứng ra nhận tiền bạc, vật chất để giúp đỡ người nghèo khó, trong lúc may rủi, người đó phải biết cư xử đúng mực (chỉ giúp những người thực sự khó khăn), sao cho có cơ hội. (miếng ăn khi đói bằng một gói khi no), như vậy mới công bằng, bình đẳng (không sợ thiếu, chỉ sợ oan), nhân đạo (cho đi không bằng cho), v.v. nếu không, loại tiền đó sẽ không còn ý nghĩa nữa.

đói để làm sạch, xé để ngửi

nhân cách quan trọng hơn tiền bạc.

pp. ts. pham van tinh