chi tiết:

giới thiệu tác giả và tác phẩm

– nguyễn tuấn là một nhà văn uyên bác, tài hoa và là một con người của nghệ thuật. là một định nghĩa của nghệ sĩ. cuộc đời cầm bút của ông là một hành trình không mệt mỏi để khám phá và miêu tả vẻ đẹp của sông núi quê hương, vẻ đẹp của con người.

– Người lái đò sông Đà là một bài văn tự nhiên được sưu tầm trong tập Sông Đà (1960) của tác giả Nguyễn tuấn. con sông Đà nói chung và bài văn Người lái đò sông Đà nói riêng cho người đọc thấy một nhà văn Nguyễn tuấn mới, hòa nhập vào cuộc đời vĩ đại của đất nước và nhân dân, khác hẳn với một cụ Nguyễn ngoan ngoãn trước cách mạng.

* vị trí: mảnh vỡ nằm ở đầu tác phẩm, tái hiện vẻ đẹp hung tàn của dòng sông Đà trong cảnh bờ sông dựng bức tường thành

* phân tích cú pháp:

<3

– hình ảnh so sánh “những vách đá xẻ đôi lòng sông như một hẻm núi” miêu tả sự hẹp của dòng chảy, gợi ra tốc độ cao nhất là vào mùa lũ với nhiều hiểm nguy rình rập. .

– với sự liên tưởng độc đáo, nguyễn tuấn đã tiếp tục truyền ấn tượng về độ cao của vách núi, sự lạnh lẽo và tăm tối của khúc sông và sự chật hẹp của dòng chảy “ngồi trong khoang thuyền ngang xa. đang là mùa hè, nhưng tôi cảm thấy lạnh, tôi cảm thấy như đang đứng giữa mùa hè trong một con hẻm và nhìn lên cửa sổ trên tầng của ngôi nhà vừa tắt đèn điện.

= & gt; Bằng vốn hiểu biết về hội họa và điêu khắc phong phú, trí tưởng tượng độc đáo và óc quan sát nhạy bén được thể hiện bằng ngôn ngữ điêu luyện, giàu giá trị hình ảnh, nhà văn đã giúp ta hình dung ra hình ảnh về độ cao vô tận của “hòn đá ven sông xây thành “gợi lên vẻ hùng vĩ, hoang sơ và rùng rợn của sông đà.

* vị trí: đoạn trích nằm ở cuối tác phẩm, tái hiện vẻ đẹp trữ tình của dòng sông đà dưới góc nhìn từ lòng sông đà, dòng sông mang vẻ đẹp của một kẻ si tình:

* phân tích:

– nàng mang vẻ đẹp trầm lặng, êm đềm như còn lưu lại dấu tích lịch sử của cha ông: cảnh sông nước nơi đây êm đềm. Dường như từ bao đời nay, dòng sông này đã êm đềm như vậy.

– Đó là vẻ đẹp tươi tắn, căng tràn nhựa sống như đầu mùa trĩu quả: thuyền tôi đi qua cánh đồng ngô mới đâm chồi những chiếc lá non đầu mùa. tình yêu không bóng dáng cỏ đồi núi đang ra nụ. một đàn hươu cúi đầu ăn những chồi cỏ đẫm sương.

– còn là vẻ đẹp hoang sơ và cổ kính: bờ sông hoang sơ như bãi sông thời tiền sử. bờ sông thơ mộng như một câu chuyện cổ tích xưa.

Hai đoạn trích cũng thể hiện tài năng và sự uyên bác của Nguyễn Tuân.

– trước hết là sự uyên bác: với vốn sống phong phú và trí tưởng tượng dồi dào đã giúp nhà văn tạo nên những trang viết rất độc đáo, rất nghệ thuật về dòng sông Đà. từ thượng nguồn sông đà hung dữ, đến hạ lưu sông thơ mộng trữ tình, ở mỗi địa danh, nguyễn tuấn đều nắm bắt được cái thần riêng của chủ thể, làm nổi bật vẻ đẹp của nó. phải có vốn kiến ​​thức uyên bác và phong phú cho đến khi tác giả có được những trang văn miêu tả dòng sông ban cho thật chi tiết và tinh tế.

– thứ hai là tài năng của nghệ nhân nguyễn tuân:

+ nhà văn cũng đã thể hiện kỹ thuật điêu luyện của một nghệ sĩ viết chữ:

+ nhịp điệu uyển chuyển với những đoạn kéo dài rất mềm mại.

tóm tắt

– sông đà xuất hiện xuyên suốt các tác phẩm của nguyễn tuấn không chỉ là thiên nhiên thuần túy, mà còn là sản phẩm nghệ thuật vô giá – & gt; Qua đây, tác giả cũng kín đáo thể hiện lòng yêu nước nồng nàn, niềm say mê, tự hào đối với thiên nhiên quê hương đất nước.

<3